Ca dao Việt Nam về chống áp bức phong kiến và chống thực dân, đế quốc

Bộ sưu tập danh ngôn mở Wikiquote
Mục lục


B[sửa]

  • Ban ngày quan lớn như thần,

Ban đêm quan lớn tần mần như ma.

  • Bao giờ hết cỏ Tháp Mười,

Thì dân ta mới hết người đánh Tây.

  • Bể Đông có lúc vơi đầy,

Mối thù đế quốc, có ngày nào quên! Chữ đậm== C ==

  • Cái thằng Tây nó ác quá.

Nó đánh, nó đá, nó cưỡng hiếp, chửi mắng lôi thôi.

Trở về nương rẫy đi thôi,

Làm than khổ lắm, đấm buồi làm than!

  • Cao su đi dễ khó về,

Khi đi mất vợ khi về mất con.

Cao su đi dễ khó về,

Khi đi trai trẻ, khi về bủng beo.

  • Cậu cai nói dấu lông gà,
Cổ tay đeo nhẫn gọi là cậu cai.
Ba năm được một chuyến sai,
Áo ngắn đi mượn, quần dài đi thuê.
  • Chém cha lũ Nhật côn đồ!

Bắt người cướp của, tha hồ thẳng tay.

Dân ta trăm đắng ngàn cay,

Thóc ăn chẳng có trồng đay cho người!

  • Chớ tham đồng bạc con cò,

Bỏ cha bỏ mẹ đi phò Lang Sa.

(đồng bạc con cò: còn gọi là đồng bạc trắng, Lang Sa: nước Pháp)
  • Chừng nào thằng ngốc làm vua,

Thiên hạ mất mùa, người khó làm ăn. É== Đ ==Ń'Chữ đậm'Chữ đậm'

  • Đàn ông quan tắt thì chầy

Đàn bà quan tắt nửa ngày nên quan.

  • Đẻ đứa con trai,
Chẳng biết nó giống ai.
Cái mặt thì giống ông cai,
Cái đầu ông xã, cái tai ông trùm.

E[sửa]

  • Em đừng thấy lính mà khinh,

Lãnh binh, thống chế, tam dinh một đồng.

N[sửa]

  • Người trên ở chẳng chính ngôi,

Khiến cho kẻ dưới chúng tôi hỗn hào.

  • Nghèo thì ăn sắn ăn khoai,

Ai ơi, đừng có theo loài Việt gian.

  • Nhà bay chết lợn, toi gà,

Năm ba ông cống đến nhà ngày mưa.

Q[sửa]

  • Quan văn mất một đồng tiền

Xem bằng quan võ mất quyền quận công.

R[sửa]

  • Ruộng ta ta cấy, ta cày,

Không nhường một tấc cho bầy Nhật, Tây.

Chúng mày lảng vảng tới đây,

Rủ nhau gậy cuốc, đuổi ngay khỏi làng.

  • Ruộng ta ta hãy giữ gìn,

Đừng ham tiền của mà bán nó đi cho Nhật, cho Tây.

S[sửa]

Dưới sông có đĩ, trên bờ có vua

T[sửa]

  • Tháng tám có chiếu vua ra,

Cấm quần không đáy người ta hãi hùng.

Không đi thì chợ không đông,

Đi thì phải lột quần chồng sao đang!

Có quần ra quán bán hàng,

Không quần ra đứng đầu làng trông quan.

  • Thừa quan rồi mới đến dân

Thừa nha môn, mới đến phần đò đưa.

  • Trông lên cửu bệ trùng trùng,

Những là gấm vóc tía hồng nguy nga.

Nhìn về đồng ruộng bao la,

Cùng đinh đóng khố phơi da mình trần.

  • Trời mưa cho ướt lá bầu

Anh làm lính lệ đi hầu ông quan.

Thương người mũ bạc, dát vàng,

Đem thân mà đội mâm cam cho đành.

Khoai chửa mọc chồi đã nhổ lên ăn.

Nên ra trên kính dưới nhường

Chẳng nên đạp tắt bên đường mà đi.

  • Từ ngày Tự Đức lên ngôi,

Cơm chẳng đầy nồi trẻ khóc như ri.

Bao giờ Tự Đức chết đi,

Thiên hạ bình thì lại dễ làm ăn.

V[sửa]

  • Vạn niên là Vạn niên nào?

Thành xây xương lính, hào đào máu dân.

X[sửa]

  • Xa xa Côn Đảo nhà tù,

Biển sâu mấy khúc, lòng thù bấy nhiêu.