Ca dao Việt Nam về chống áp bức phong kiến và chống thực dân, đế quốc
Mục lục |
---|
B
[sửa]- Ban ngày quan lớn như thần,
Ban đêm quan lớn tần mần như ma.
- Bao giờ hết cỏ Tháp Mười,
Thì dân ta mới hết người đánh Tây.
- Bể Đông có lúc vơi đầy,
Mối thù đế quốc, có ngày nào quên! Chữ đậm== C ==
- Cái thằng Tây nó ác quá.
Nó đánh, nó đá, nó cưỡng hiếp, chửi mắng lôi thôi.
- Trở về nương rẫy đi thôi,
Làm than khổ lắm, đấm buồi làm than!
- Cao su đi dễ khó về,
Khi đi mất vợ khi về mất con.
- Cao su đi dễ khó về,
Khi đi trai trẻ, khi về bủng beo.
- Cậu cai nói dấu lông gà,
- Cổ tay đeo nhẫn gọi là cậu cai.
- Ba năm được một chuyến sai,
- Áo ngắn đi mượn, quần dài đi thuê.
- Chém cha lũ Nhật côn đồ!
Bắt người cướp của, tha hồ thẳng tay.
- Dân ta trăm đắng ngàn cay,
Thóc ăn chẳng có trồng đay cho người!
- Chớ tham đồng bạc con cò,
Bỏ cha bỏ mẹ đi phò Lang Sa.
- (đồng bạc con cò: còn gọi là đồng bạc trắng, Lang Sa: nước Pháp)
- Chừng nào thằng ngốc làm vua,
Thiên hạ mất mùa, người khó làm ăn. É== Đ ==Ń'Chữ đậm'Chữ đậm'
- Đàn ông quan tắt thì chầy
Đàn bà quan tắt nửa ngày nên quan.
- Đẻ đứa con trai,
- Chẳng biết nó giống ai.
- Cái mặt thì giống ông cai,
- Cái đầu ông xã, cái tai ông trùm.
E
[sửa]- Em đừng thấy lính mà khinh,
Lãnh binh, thống chế, tam dinh một đồng.
N
[sửa]- Người trên ở chẳng chính ngôi,
Khiến cho kẻ dưới chúng tôi hỗn hào.
- Nghèo thì ăn sắn ăn khoai,
Ai ơi, đừng có theo loài Việt gian.
- Nhà bay chết lợn, toi gà,
Năm ba ông cống đến nhà ngày mưa.
Q
[sửa]- Quan văn mất một đồng tiền
Xem bằng quan võ mất quyền quận công.
R
[sửa]- Ruộng ta ta cấy, ta cày,
Không nhường một tấc cho bầy Nhật, Tây.
- Chúng mày lảng vảng tới đây,
Rủ nhau gậy cuốc, đuổi ngay khỏi làng.
- Ruộng ta ta hãy giữ gìn,
Đừng ham tiền của mà bán nó đi cho Nhật, cho Tây.
S
[sửa]- Sông Hương nước chảy lờ đờ,
Dưới sông có đĩ, trên bờ có vua
T
[sửa]- Tháng tám có chiếu vua ra,
Cấm quần không đáy người ta hãi hùng.
- Không đi thì chợ không đông,
Đi thì phải lột quần chồng sao đang!
- Có quần ra quán bán hàng,
Không quần ra đứng đầu làng trông quan.
- Thừa quan rồi mới đến dân
Thừa nha môn, mới đến phần đò đưa.
- Trông lên cửu bệ trùng trùng,
Những là gấm vóc tía hồng nguy nga.
- Nhìn về đồng ruộng bao la,
Cùng đinh đóng khố phơi da mình trần.
- Trời mưa cho ướt lá bầu
Anh làm lính lệ đi hầu ông quan.
- Thương người mũ bạc, dát vàng,
Đem thân mà đội mâm cam cho đành.
- Từ ngày Cảnh Trị lên ngôi,
Khoai chửa mọc chồi đã nhổ lên ăn.
- Nên ra trên kính dưới nhường
Chẳng nên đạp tắt bên đường mà đi.
- Từ ngày Tự Đức lên ngôi,
Cơm chẳng đầy nồi trẻ khóc như ri.
- Bao giờ Tự Đức chết đi,
Thiên hạ bình thì lại dễ làm ăn.
V
[sửa]- Vạn niên là Vạn niên nào?
Thành xây xương lính, hào đào máu dân.
X
[sửa]- Xa xa Côn Đảo nhà tù,
Biển sâu mấy khúc, lòng thù bấy nhiêu.