Cuốn theo chiều gió

Bộ sưu tập danh ngôn mở Wikiquote

Cuốn theo chiều gió là tiểu thuyết nổi tiếng của tác giả người Mỹ Macgaret Mitchell xoay quanh nhân vật nữ chính Scarlett O'Hara, trong bối cảnh cuộc nội chiến Mỹ.

Rhett Butler[sửa]

Cô phải lên võ đài một mình. Bầy sư tử đói sẽ ngấu nghiến cô.
Thật lòng mà nói, cưng, anh cóc cần.
  • Chỉ cần đủ can đảm, cô có thể làm mà không có cần đức hạnh.
  • [với Scarlett] Cô phải lên võ đài một mình. Bầy sư tử đói sẽ ngấu nghiến cô.

Scarlett O'Hara[sửa]

Có Chúa chứng giám, mình sẽ không bao giờ bị đói lần nữa!
Dù sao đi chăng nữa... ngày mai sẽ là một ngày khác.

Có Chúa chứng giám, có Chúa chứng giám chúng sẽ không làm gì được mình. Mình sẽ sống và đến khi tất cả những chuyện này qua đi, mình sẽ không bao giờ bị đói lần nữa. I'm going to live through this and when it's all over, I'll never be hungry again. Mình, và bất kì người thân nào của mình. Nếu cần mình có thể dối trá, trộm cắp, bịp bợm hay giết người. Có Chúa chứng giám, mình sẽ không bao giờ bị đói lần nữa!

  • Mình không thể để hắn đi. Không thể. Phải có cách để giữ hắn lại. Ôi, mình không thể nghĩ về nó bây giờ! Mình sẽ phát điên lên mất! Mình sẽ nghĩ về nó ngày mai. Nhưng mình phải nghĩ về nó. Phải làm gì bây giờ? Phải làm gì với những vấn đề này? Tara! Nhà tôi! Mình sẽ về nhà. Và mình sẽ nghĩ cách để quyến rũ Rhett lần nữa. Dù sao đi chăng nữa... ngày mai sẽ là một ngày khác.

Đối thoại[sửa]

Scarlett: Cathleen, đó là ai vậy?
Cathleen Calvert: Ai cơ?
Scarlett: Gã đàn ông đang nhìn chúng ta mà cười. Cái gã thô tục đó.
Cathleen Calvert: Chị yêu quý, chị không biết sao? Đó là Rhett Butler. Hắn là người Charleston. Và tai tiếng hắn thật là kinh khủng.
Scarlett: Hắn nhìn như muốn xuyên qua áo tôi vậy.

Ashley: Là còn chưa đủ sao khi em đã thâu tóm hết trái tim của mọi đàn ông ngày hôm nay? Em biết nó thuộc về em mà. Đây, em hãy cắn nó đi.
Scarlett: Đừng đùa lúc này... Ồ tim anh thuộc về em hả? Em yêu anh. Em yêu anh.
Ashley: Lẽ ra em không nên nói ra những điều này. Và em sẽ ghét luôn cả anh vì đã nghe.
Scarlett: Em sẽ không bao giờ ghét anh. Và em biết anh có để ý tới em. Ồ, anh có để ý tới em mà?
Ashley: Phải, anh có để ý. Ôi, chúng ta có thể đừng đi quá xa và quên hết những điều vừa nói chứ?
Scarlett: Nhưng chúng mình sẽ ra sao? Anh... anh sẽ không cưới em?
Ashley: Anh sẽ cưới Melanie.
Scarlett: Nhưng anh không thể làm thế. Trừ khi anh không để ý đến em!
Ashley: Ôi em thân mến, tại sao cứ bắt anh phải nói ra những điều làm em đau đớn? Làm thế nào để em hiểu đây? Em quá trẻ con và vô tư. Em chưa biết hôn nhân nghĩa là gì.
Scarlett: Tất cả những gì em biết là em yêu anh! Và anh không yêu Melanie!
Ashley: Nàng giống anh, Scarlett. Nàng cùng dòng máu với anh và bọn anh hiểu nhau.
Scarlett: Nhưng anh yêu em!
Ashley: Tại sao anh có thể yêu em - em có tất cả những cá tính mà anh thiếu? Nhưng tình yêu đó không đủ để tạo nên hôn nhân hạnh phúc cho hai con người khác biệt như chúng ta.
Scarlett: Tại sao anh không nói ra, đồ hèn? Anh sợ phải cưới tôi. Anh thích sống với con nhỏ đần độn già nua và chỉ có thể mở mồm ra nói: "Phải, má", "không phải, thưa má" đó rồi sinh ra một bầy con nhợt nhạt như nó!
Ashley: Đừng nói về Melanie như vậy.
Scarlett: Ai nói tôi không thể? Anh lừa tôi, anh khiến tôi tin rằng anh sẽ cưới tôi!
Ashley: Scarlett, tỉnh táo lại đi em. Anh có bao giờ như thế.
Scarlett: Có! Đúng! Anh đã từng! Tôi sẽ căm hận anh cho đến chết! Tôi không thể nghĩ ra từ nào để nói về anh!
[Scarlett tát chàng. Chàng ra ngoài và trong cơn tức giận cô ném cái bình hoa. Rhett nhổm người ra khỏi ghế sofa.]
Rhett: Chiến tranh đã bắt đầu?
Scarlett: Thưa ông, ông... không cho biết ông có mặt ở đây.
Rhett: Giữa những màn yêu đương vừa rồi? Nó có vẻ không được lịch sự lắm? Nhưng đừng lo, bí mật của cô sẽ được giữ kín.
Scarlett: Thưa ngài, ngài không phải là quý ông.
Rhett: Và thưa cô, cô cũng phải là là một thiếu nữ đoan trang... Nhưng đừng nghĩ rằng tôi muốn chế giễu cô. Nhưng quý cô không bao giờ hấp dẫn với tôi.

Scarlett: Nhưng ông đã tham gia vượt phong toả.
Rhett: Vì lợi nhuận, và chỉ vì lợi nhuận.
Scarlett: Tại sao ông nói với tôi những điều cả ông cũng không tin?
Rhett: Tôi tin vào Rhett Butler, đó là lí do duy nhất mà tôi biết. Còn lại đều là vô nghĩa.

Rhett: Đừng cố ve vãn tôi. Tôi không phải là một sự lựa chọn khôn ngoan. Tôi muốn nhiều hơn sự tán tỉnh.
Scarlett: Ông muốn gì?
Rhett: Tôi sẽ nói với cô, Scarlett O'Hara, nếu cô vứt cái điệu bộ người đẹp miền Nam trên mặt đi. Một ngày nào đó, tôi muốn nghe từ cô những lời cô đã nói với Ashley Wilkes: "Em yêu anh!"
Scarlett: Đó là những điều ông không bao giờ được nghe tôi nói - Thuyền trưởng Butler - khi ông còn sống.

Rhett: Cô lấy gì thế chấp?
Scarlett: Đôi hoa tai của tôi.
Rhett: Không thú vị.
Scarlett: Khế ước Tara.
Rhett: Tôi sẽ làm gì với cái nông trại đó?
Scarlett: Ồ, ông sẽ không mất mát gì. Tôi sẽ hoàn trả vào vụ bông tới.
Rhett: Không hấp dẫn lắm. Cô không còn gì hơn sao?
Scarlett: Ông từng nói là ông thèm muốn tôi. Nếu ông vẫn còn thèm muốn tôi, Rhett...
Rhett: Đừng quên. Tôi không sinh ra để lấy vợ.
Scarlett: Không, tôi chưa quên.
Rhett: Cô không đáng giá 300 đô la. Cô không hiểu nhưng lại là nỗi đau khổ của bất kì người đàn ông nào.

Scarlett: [Sau khi nhận lời cầu hôn của Rhett] Tiền rất có ích và là một lí do tôi muốn lấy anh. Sẽ vô cùng ngu xuẩn nếu nói tôi yêu anh, anh biết ngay là tôi dối trá. Anh luôn nói chúng ta có rất nhiều điểm chung...
Rhett: Cô nói đúng, cưng à. Tôi không yêu cô hơn cô yêu tôi. Có trời giúp được người nào thực lòng yêu cô.

Ashley: Phải, chúng ta đã đi quá xa khỏi những ngày tháng xa xưa ấy, phải không Scarlett?... Những ngày rực nắng và yên bình.
Scarlett: Đừng nhìn lại Ashley, đừng nhìn lại. Nó sẽ đâm sâu vào tim anh cho đến khi anh kiệt sức nếu quay đầu nhìn lại.

Ashley: [về cái chết của Melanie] Anh không thể sống thiếu nàng. Không thể. Mọi thứ anh có đều đi cùng cô ấy... Cô ấy là giấc mơ duy nhất anh có mà không bao giờ gục ngã trước thực tế.
Scarlett: Ashley, đáng lẽ từ nhiều năm trước anh phải nói với em anh yêu chị ấy, không phải em, và nhử em bằng những lời lẽ đó. Nhưng anh đã chờ cho đến bây giờ, khi Melly không còn nữa. Để cho em thấy em không bao giờ là gì với anh, hơn là con Watling với Rhett... Và em đã yêu những thứ thực ra chưa bao giờ tồn tại.

Rhett: Có vẻ như chúng ta đều đã lầm. Nhưng tất cả bây giờ là vô nghĩa. Khi còn Bonnie, vẫn còn cơ hội để chúng ta hạnh phúc. Anh thích nghĩ rằng Bonnie là em thời thơ ấu, trước chiến tranh, và nghèo khổ chưa đến với em. Nó quá giống em, và anh có thể cưng chiều nó, che chở nó, như anh muốn che chở cho em. Nhưng khi nó mất, nó đem đi tất cả.
Scarlett: Ôi, Rhett, Rhett đừng nói như vậy. Em xin lỗi, em xin lỗi vì tất cả.
Rhett: Cưng, em như một đứa trẻ. Em nghĩ chỉ cần nói "Xin lỗi", mọi thứ sẽ được sửa đổi sao. Đây, cầm lấy khăn. Không bao giờ, trong mọi lúc, em mang theo khăn tay.
Scarlett: Rhett! Rhett, anh sẽ đi đâu?
Rhett: Trở về Charleston, nơi chôn nhau cắt rốn.
Scarlett: Cho em đi cùng anh!
Rhett: Không, anh vứt bỏ mọi thứ tại đây. Anh cần sự thanh tịnh. Anh muốn thấy nơi mà cuộc sống không còn quyến rũ và phù phiếm. Em hiểu những gì anh đang nói chứ?
Scarlett: Không! Em chỉ biết rằng em yêu anh.
Rhett: Đó là bất hạnh của em.
[Rhett đi lên cầu thang]
Scarlett: Ôi, Rhett!
[Scarlett nhìn Rhett mở cửa]
Scarlett: Rhett!
[chạy lên cầu thang sau Rhett]
Scarlett: Rhett, Rhett! Rhett, Rhett... Rhett, nếu anh đi, em sẽ đi đâu? Em sẽ làm gì?
Rhett: Thật lòng mà nói, cưng, anh cóc cần.

Liên kết ngoài[sửa]

Wikipedia
Wikipedia
Wikipedia có bài viết về: