Shrek

Bộ sưu tập danh ngôn mở Wikiquote

Shrek là một bộ phim hoạt hình phát hành năm 2001 kể về một gã chằn tinh, để giành lại đầm lầy của mình, Shrek đã đi cùng một con lừa để đưa một công chúa đến gặp một tên lãnh chúa đầy mưu mô, người mong muốn trở thành Vua.

Đạo diễn bởi Andrew AdamsonVicky Jenson. Biên kịch bởi Ted ElliottTerry Rossio. Dựa trên câu chuyện của William Steig (sách)
Câu chuyện cổ tích vĩ đại nhất chưa từng được kể. (taglines)

Shrek[sửa]

Shrek
  • Các người làm gì trong đầm lầy của tôi?

Đoạn hội thoại[sửa]

[Đám đông giận dữ dừng lại. Họ thận trọng, gạt bụi cây trước mặt và có thể thấy rằng họ đang ở ngay bên ngoài nhà của Shrek. Quyết tâm tiến lên một bước]
Dân làng #1: [giọng nói nhỏ] Tôi nghĩ nó ở trong đó.
Dân làng #2: [giọng nói nhỏ; quyết liệt] Được rồi. Đi bắt nó nào!
[Một người dân làng khác có vẻ hoảng hốt và đưa tay ra, tóm lấy người đầu tiên và ngăn anh ta lại]
Chris: Who a! Đợi đã! Anh biết nó có thể làm gì anh không?
[Người dân làng thứ ba nói chen vào]
Mike: [nói gở, điềm] Phải. nó sẽ nghiền xương của anh để kẹp bánh mì.
[Những người dân làng khác đều ngơ ngác nhìn anh ta]
Shrek: [tươi cười rạng rỡ] Đúng. Mà thật ra, người khổng lồ mới làm thế.
[Dân làng nghe thấy giọng nói mới và quay lại. Shrek đang đứng thờ ơ phía sau họ, anh ta tiến về phía họ và nói, ngày càng trở nên dữ dội và đáng sợ hơn. Họ sợ hãi lùi lại]
Những người dân làng: Không!
Shrek: [bắt đầu dọa nạt] Chằn tinh-- Chằn tinh thì ác hơn nhiều. Họ sẽ may áo từ bộ da mới lột của các người. Họ sẽ bào gan và khoét mắt các người! Thật ra, ăn với bánh nướng khá ngon.
[Dân làng James dũng cảm lao về phía trước vẫy ngọn đuốc trước mặt anh]
James: Quái vật! Lùi, lùi lại! Lùi lại! Ta cảnh cáo ngươi!
[Shrek nghiêng người, tránh ánh đuốc và nhìn người đàn ông với vẻ thờ ơ. Khi Dân làng vẫy đuốc xong, anh ta giơ ngọn đuốc ra trước với vẻ mặt đầy sự đe dọa. Shrek làm ẩm ngón tay cái và ngón trỏ rồi đưa tay về phía trước, tắt ngọn đuốc. Dân làng đứng sững một lúc]
James: Phải rồi.
[Shrek gầm lớn. Đồng thời, Dân làng nhắm mắt lại và hét lên đòi lại tất cả những gì xứng đáng. Dân làng hét dài một tiếng. Tiếng hét của họ vượt xa tiếng gầm của Shrek và Shrek suy ngẫm về họ một lúc]
Shrek: [thì thầm] Tới lượt các người tháo chạy rồi đấy.
[Tất cả đều chạy nhanh nhất có thể. Shrek nhìn họ rời đi. Anh cười thầm một mình]
Shrek: Và hãy tránh xa chỗ này!
[Shrek bất ngờ nhận thấy một tờ rơi nhỏ mà Dân làng đã để lại. Anh nhặt nó lên và đọc]
Shrek: "Truy nã các nhân vật cổ tích."
[Anh ta ném nó xuống đất và quay trở lại nhà của mình]

[Có một loạt các nhân vật cổ tích. Người đứng đầu đội bảo vệ ngồi vào bàn trả tiền cho những người mang những sinh vật trong truyện cổ tích đến cho anh ta. Xung quanh đều có lồng. Một trong số những người đang xếp hàng là Peter Pan, người đang bế Tinkerbell trong lồng, Geppetto đang bế Pinocchio và một người nông dân đang bế ba chú heo con.]
Binh lính: Được rồi. Xe đã đầy. Kéo nó đi! Đi thôi. Nhanh lên nào! Leo lên!
Chỉ huy: Tiếp!
Binh lính: [lấy chổi của phù thủy] Đưa nó đây! Hết bay lượn nhé. [bẻ cây chổi làm đôi]
Chỉ huy: Đây là 20 đồng bạc cho mụ phù thủy. Tiếp!
Binh lính: Bước lên! Nhanh nào!
Chỉ huy: Mỗi 20 đồng.
Gấu con: [khóc lóc] Cái chuồng này nhỏ quá.
Lừa: Đừng giao nộp tôi cho họ. Tôi sẽ hết bướng. Tôi sửa sai đựoc. Làm ơn! Lần nữa thôi!
Chủ của Lừa: Im đi. [giật dây của cậu]
Lừa: Oh!
Chỉ huy: Tiếp! Ông có gì?
Geppetto: Con rối gỗ nhỏ này.
Pinocchio: Tôi không phải con rồi. Tôi là một cậu bé thật sự. [mũi cậu ấy dài ra]
Chỉ huy: Năm shilling cho món đồ chơi bị ám. Đem nó đi.
Pinocchio: Bố, đừng để họ làm thế mà! Cứu con!
[Geppetto lấy tiền và bỏ đi. Bà già bước lên]
Chỉ huy: Tiếp! Bà có gì?
Chủ của Lừa: À, tôi có một con lừa biết nói.
Chỉ huy: Được rồi. Đáng giá mười shilling, nếu bà có thể chứng minh.
Chủ của Lừa: Oh, nói đi, anh bạn nhỏ.
[Lừa chỉ nhìn lên bà ấy]
Chỉ huy: Sao rồi?
Chủ của Lừa: Oh, oh, nó chỉ... nó chỉ hơi lo lắng chút thôi. Thực sự nó rất lắm mồm. Nói đi, đồ đần độn...
Chỉ huy: Thôi. Tôi đã nghe đủ rồi. Lính gác!
Chủ của Lừa: Không, không, nó biết nói! Nó biết. [giả vờ là con lừa] Tôi biết nói. Tôi thích nói! Ông chưa thấy thứ gì nói nhiều như tôi.
Chỉ huy: Đem bà ấy đi.
Người chủ: Không, không! Tôi thề! Nó biết nói!

[sau khi Shrek xua đuổi lính canh để cứu Lừa; anh ta đi bộ về nhà cùng với con lừa đang đi theo Shrek]
Lừa: Tôi nói cái này nhé? Nghe này, anh đã làm rất tốt. Thật không thể tin được!
Shrek: [nhìn lại nhưng chẳng thấy gì] Anh đang nói chuyện với... tôi à?
Lừa: Phải, Tôi đang nói với anh. Tôi khen anh giỏi nhé? Ý tôi là, bọn lính gác. Họ tưởng họ đáng sợ. Rồi anh đến, và bùm! Họ chạy tán loạn như một lũ khờ, thấy không. Thấy vậy tôi vui lắm.
Shrek: Oh, tuyệt thật đấy. Thực sự.
Lừa: Ôi trời, tự do thật tốt.
Shrek: Vậy sao anh không ăn mừng tự do với bạn bè của mình? Hmm? [rời đi]
Lừa: Nhưng, uh, tôi không có người bạn nào, và tôi sẽ không ra đó một mình. [đuổi kịp Shrek] Này, chờ chút đã! Tôi có ý này hay lắm! Tôi sẽ đi với anh. Anh là cỗ máy chiến đấu màu xanh xấu xa. Ta sẽ dọa chết kẻ nào dám đối đầu ta.
[Shrek gầm lên với Lừa.]
Lừa: Chà! Đáng sợ thật đấy. Và nếu bạn không phiền khi tôi nói, nếu điều đó không hiệu quả, hơi thở của anh sẽ có ích đấy, 'vì anh cần kẹo bạc hà hay gì đó, 'do miệng anh hôi quá!
[Khi Shrek tiếp tục bước đi, Lừa lại xuất hiện từ khoảng trống đăng nhập.]
Lừa: Anh suýt nữa làm tôi ngạt thở, y như cái lúc... [Shrek bóp miệng anh ta] Tôi ăn vài quả mọng thối. Ôi, Hôm đó tôi xì hơi suốt ngày.
Shrek: [nói với Lừa] TẠI SAO anh lại đi theo tôi?!
Lừa: Tôi sẽ nói. [hát] Vì tôi cô đơn quá.
Chẳng có ai bên cạnh tôi.
Tôi không còn gặp rắc rối.
Chẳng còn ai có thể chế nhạo tôi.
Nhưng anh cần có bạn...
Shrek: ĐỪNG HÁT NỮA! Chà, thảo nào anh không có bạn.
Lừa: Chỉ có người bạn tối mới nó ra sự thật như thế.
Shrek: Nghe này, con Lừa nhỏ. Nhìn tôi đi, tôi là gì?
Lừa: Uh... [nhìn Shrek từ đầu đến chân] Gã cao nghều ư?
Shrek: Không! Tôi là chằn tinh! Anh biết đấy, "Hãy cầm đuốc và đinh ba!" Anh không thấy phiền ư?
Lừa: [lắc đầu đầy sự vui vẻ] Không.
Shrek: [ngạc nhiên] Thật sao?
Lừa: Thật.
Shrek: Oh.
Lừa: Ôi trời, Tôi thích anh. Tên anh là gì?
Shrek: Uh... Shrek. [tiếp tục đi]
Lừa: Shrek? Anh biết điều gì tôi thích ở anh không? Anh có cái vẻ bất cần, ai nghĩ gì cũng mặc kệ. Tôi thích và tôn trọng điều đó. Anh rất được.

Lừa: [nhìn vào một ngôi nhà lụp xụp] Whoa, nhìn kìa. Ai lại muốn ở một nơi như vậy chứ?
Shrek: Đó là nhà của tôi.
Lừa: Và nó thật đáng yêu, đẹp lắm! Anh biết cách bài trí đấy. Không tốn quá nhiều tiền nhưng đẹp. [nhìn vào một tảng đá] Tôi thích tảng đá đó. Tảng đá này thật đẹp. [để mắt đến những tấm biển TRÁNH XA xung quanh nhà của Shrek] Tôi đoán anh không hay vui chơi nhỉ?
Shrek: Tôi thích sự riêng tư.
Lừa: Tôi cũng vậy! Ta lại có điểm chung rồi. Tôi ghét gặp một ai đó, anh cố gợi ý mà họ không rời đi, rồi lại im lặng đến khó sử, anh biết đấy... [sự im lặng diễn ra sau đó] ...Tôi ở cùng anh được chứ?
Shrek: Uh, cái gì?
Lừa: Tôi ở cùng anh được chứ... đi mà?
Shrek: [một cách mỉa mai] Dĩ nhiên!
Lừa: Thật sao?
Shrek: Không.
Lừa: Làm ơn! Tôi không muốn trở về! Anh chả hiểu gì về cảm giác bị kỳ thị, Shrek! [tạm ngưng nhẹ; Shrek nhìn Lừa] À, có lẽ anh biết. Đó là lý do ta ở bên nhau! Hãy để tôi ở lại! Đi mà!
Shrek: Được rồi! Được rồi. Nhưng chỉ một đêm thôi.
Lừa: Ah, cảm ơn anh! [chạy đến chiếc ghế bên trong]
Shrek: Ahh! Anh làm cái quái...?! Không, không!
Lừa: Sẽ vui lắm đây. Ta có thể thức đến đêm muộn, cùng nói chuyện, rồi đến sáng', [tạm dừng vài giây] Tôi sẽ làm bánh quế!
Shrek: Drrr'ohh!
Lừa: Tôi ngủ ở đâu?
Shrek: Ở ngoài!
Lừa: [có chút im lặng; bị sốc] Chà, tôi đoán thế cũng tốt. Ta không biết gì về nhau, nên tôi đoán ở ngoài là tốt nhất.

[Shrek phát hiện ra Bảy chú lùn đã đặt Bạch Tuyết lên bàn ăn và đẩy mọi thứ trên đó rơi xuống.]
Shrek: Ôi, không, không, không! Bỏ người chết ra khỏi bàn!
Quỷ lùn: Chúng tôi phải để cô ấy ở đâu? Giường đã bị chiếm!
Shrek: Huh?
[chạy đến giường của mình để tìm...]
Sói đóng giả bà: Sao?
Shrek: [Tức giận túm gáy con Sói] Tôi sống trong đầm lầy và dựng biển hiệu! Tôi là chằn tinh đáng sợ! Tôi phải làm gì để được riêng tư?! Ôi, không. Ôi, không.

[Shrek, đầm lầy của anh lấp đầy bởi những nhân vật cổ tích, giận dữ trừng mắt nhìn Lừa]
Donkey: Này, đừng nhìn tôi, tôi không mời họ!
Pinocchio: Ôi trời, chẳng ai mời chúng tôi.
Shrek: Cái gì?
Pinocchio: Chúng tôi bị ép buộc đến đây.
Shrek: Bởi ai?!
Heo nhỏ: Lãnh chúa Farquaad! Ông ta nổi nóng và đã ký chỉ thị trục xuất.
Shrek: Được rồi. Có ai biết gã Farquaad này ở đâu không?
Donkey: Tôi. Tôi biết hắn ta ở đâu.
Shrek: Còn ai khác biết phải tìm hắn ở đâu không?

Shrek: [trong một thông báo -- tới những nhân vật cổ tích và dân làng] Thôi được rồi. Chú ý, toàn thể nhân vật cổ tích. Đừng cảm thấy thoải mái. Các người không được tiếp đãi ân cần nữa. Thật ra, tôi sẽ gặp gã Farquaad này ngay bây giờ và đuổi các người ra khỏi vùng đất của tôi
[Những nhân vật cổ tích và dân làng vui vẻ reo hò]
Shrek: [nói với Lừa] Anh! Anh đi với tôi.

[Farquaad bước vào, kẻ tra tấn quay lưng lại]
Gingy: [ngoài khung hình] Không!
Lãnh chúa Farquaad: Đủ rồi! Nó đã sẵn sàng nói chuyện.
[Kẻ tra tấn quay lại tiết lộ rằng anh ta đang tra tấn Người bánh gừng. Đi đến gần bàn, Gingy được ném xuống khay. Gingy ho sặc sụa. Farquaad bước đến gần tên tra tấn, tiết lộ rằng hắn chỉ có cái đuôi dài khoảng 4 feet rưỡi. Hắn ta đến gần một chiếc bàn ở giữa phòng, chiếc mũ của hắn chỉ hiện rõ phía trên bàn. Farquaad với giọng cười đầy sự đe dọa và hắng giọng. Bàn được hạ xuống một cách máy móc để Farquaad hiện ra]
Lãnh chúa Farquaad: "Hãy chạy càng nhanh càng tốt! Không thể bắt được tôi đâu! Tôi là Người bánh gừng!"
Gingy: Đồ quái vật.
Farquaad: Ta không phải quái vật! Chính là ngươi! Ngươi và lũ nhân vật cổ tích vớ vẩn, đầu độc thế giới hoàn hảo của ta. [ác độc nghiền nát chân của Gingy thành từng mảnh khi Farquaad chiếu đèn vào Gingy] Nói ngay! Mấy tên kia đâu?!
Gingy: Ăn tôi đi!
[Cậu ta nhổ sữa vào mặt Farquaad. Farquaad từ từ gạt nó đi]
Farquaad: [hàm răng nghiến chặt] Ta đã cố công bằng với các ngươi!? Giờ ta hết kiên nhẫn rồi! Nói đi, nếu không ta sẽ...!
[Farquaad nghiêng người, với lấy cúc áo của Gingy.]
Gingy: Không, không! Đừng dụng vào mấy cái nút kẹo dẻo của tôi!
Farquaad: Được rồi. Vậy ai đang giấu chúng?
Gingy: Được rồi. Tôi sẽ nói. Ông biết thợ làm bánh chứ?
Farquaad: Thợ làm bánh ư?
Gingy: Thợ làm bánh.
Farquaad: Có. Ta biết thợ làm bánh. Kẻ sống trên đường Drury à?
Gingy: Cô ấy cưới thợ làm bánh.
Farquaad: Thợ làm bánh ư?
Gingy: [hét lên] THỢ LÀM BÁNH!!!!
Farquaad: Cô ấy cưới thợ làm bánh?
[Cánh cửa ngục tối đột ngột mở ra và một tên lính canh tiến đến]
Captain: Thưa lãnh chúa! Đã tìm thấy.
Farquaad: [háo hức] Vậy còn chờ gì nữa? Đem nó vào.
[Các lính canh treo một hình người được che phủ bằng một tấm vải và được buộc dây. Họ kéo tấm che ra, để lộ một chiếc gương cỡ lớn được trang trí công phu. Một khuôn mặt sợ hãi xuất hiện trong gương]
Gingy: Ohhh...
Farquaad: Gương thần.
Gingy: Đừng nói gì với hắn ta! [Farquaad ném Gingy vào thùng rác] Không!
Farquaad: Xin chào. Gương kia ngự ở trên tường, đây chẳng phải vương quốc hoàn hảo nhất sao?
Magic Mirror: Chính xác hơn thì ông không phải là vua.
Farquaad: Uh, Thelonius à?
[Thelonius đập vỡ một chiếc gương nhỏ] Ngươi nói cái gì cơ?
Magic Mirror: [lo lắng] Ý tôi là ngài chưa phải là vua! Nhưng ngài có thể trở thành vua! Chỉ cần cưới một công chúa...
Farquaad: Nói tiếp đi.

[đến Duloc]
Shrek: [quan sát tòa nhà khổng lồ] Vậy đó hẳn là lâu đài của Lãnh chúa Farquaad...
Donkey: Chính là nó.
Shrek: Có lẽ hắn đang bù đắp cho cái gì nhỉ?

[Shrek bước vào giải đấu]
Lãnh chúa Farquaad: Cái gì thế? Gớm quá!
Shrek: Thế là không lịch sự đấy nhé. [ra hiệu với lừa] Chỉ là một con lừa thôi mà.

[Lừa và Shrek hiện đang đi bộ qua cánh đồng để rời khỏi Duloc. Shrek đang nhai một củ hành.]
Donkey: Được rồi, tôi sẽ nói thẳng. Anh sẽ chiến đấu với rồng và cứu công chúa, Farquaad sẽ trả lại đầm lầy, thứ anh mất vì hắn cho lũ kỳ dị vào từ đầu. đúng không?
Shrek: Anh biết không? Có lẽ lừa không nên nói là có lý do.
Donkey: Tôi không hiểu, Shrek. Sao không xử hắn kiểu chằn tinh? Siết cổ hắn! Bao vây lâu đài! Nghiền xuơng kẹp bánh mì! Mấy thứ mà chằn tinh làm.
Shrek: Oh, Tôi biết mà. Có lẽ tôi có thể chặt đầu cả làng và xiên bằng một cây giáo, lấy một con dao, mổ lá lách và uống chất dịch trong đó. Như vậy nghe có hay không?

Taglines[sửa]

  • Câu chuyện cổ tích vĩ đại nhất chưa từng được kể.
  • Hoàng tử không quyến rũ. Công chúa chưa ngủ. Người bạn tri kỷ không giúp được gì. Gã chằn tinh là anh hùng. Những câu chuyện cổ tích sẽ không bao giờ giống như vậy nữa.

Dàn nhân vật[sửa]

Xem thêm[sửa]

Liên kết ngoài[sửa]

Wikipedia
Wikipedia
Wikipedia có bài viết về:
  Phim truyện     Shrek  (2001) · Shrek 2  (2004) · Shrek 3  (2007) · Shrek 4  (2010) · Puss in Boots  (2011) · Puss in Boots: The Last Wish  (2022) 
  Phim ngắn     Shrek in the Swamp Karaoke Dance Party  (2001) · Shrek 4D  (2003) · Thriller Night  (2011) · Puss in Boots: the Three Diablos  (2012)  
Chương trình truyền
hình đặc biệt  
  Far Far Away Idol  (2004) · Shrek the Halls  (2007)