Harry Potter và Bảo bối Tử thần
Giao diện
(Đổi hướng từ Harry Potter và Bảo Bối Tử Thần)
Harry Potter và Bảo bối Tử thần (2007) của nhà văn J.K. Rowling là tập thứ 7 và là quyển sách cuối cùng trong tập truyện Harry Potter. Truyện được xuất bản lần đầu vào năm 2007.
Các trang sách được đánh dấu trong trang này dựa theo bản dịch của Lý Lan do Nhà xuất bản Trẻ ấn hành.
Chương 1: Chúa tể Hắc Ám đang lên
[sửa]- Ta đã bất cẩn, và vì vậy mà bị thời cơ với may rủi ngáng trở, chúng làm hỏng mọi thứ trừ những kế hoạch được lập hoàn hảo nhất.
- Trang 14
- Nhân vật - Chúa tể Voldemort/Tom riddle
Chương 3: Cuộc ra đi của nhà Dursleys
[sửa]- Tao đâu có coi mày là đồ hao cơm tốn chỗ[...] Mày cứu mạng tao.
- Trang 47
- Nhân vật - Dudley Dursley nói với Harry
Chương 4: Bảy Potter
[sửa]- Ừ há, mười ba người chọi lại một thằng không được xài bùa phép; bó tay.
- Trang 56
- Nhân vật - Fred Weasley
- Cháu là George... cả khi tụi cháu biến thành Harry rồi mà chú cũng chẳng thể phân biệt được sao?... Cháu chỉ bắt giò chú chơi thôi, thực ra cháu là Fred--
- Trang 59
- Nhân vật - Fred Weasley
Chương 5: Chiến binh rơi rụng
[sửa]- Lâm ly, ôi lâm ly! Trước mặt là cả một thế giới rộng lớn toàn chuyện tiếu lâm dính tới lỗ nhĩ mà mày lại mất tai à?
- Trang 82
- Nhân vật - Fred Weasley
- Lúc nào cũng giọng ngạc nhiên.
- Trang 83
- Nhân vật - Ron Weasley
Chương 6: Con ma xó mặc đồ ngủ
[sửa]- Họ sẽ lấy phòng con làm phòng hoa chúc sao? Không! Vậy tại sao quỷ thần ôn dịch-
- Trang 100
- Nhân vật - Ron Weasley nói về viêc dọn dẹp phòng trước lễ cưới của Bill và Fleur
- Bồ xoay sở cách quỷ gì mà rớ được tay vô mấy cuốn sách về Trường Sinh Linh Giá vậy?
- Trang 110
- Nhân vật - Ron Weasley
- Thực là một niềm an ủi cho mình đấy, chắc chắn.
- Trang 113
- Nhân vật - Ron Weasley khi được nghe rằng linh hồn của nó sẽ nguyên vẹn ngay cả khi Hermione đâm nó
- Lúc đó tụi mình không còn chuyện gì ngoài chuyện đi tìm những Trường Sinh Linh Giá … Sẽ giống như đi nghỉ lễ, hén?
- Trang 115
- Nhân vật - Harry Potter nói chuyện với Ron về việc sẽ thoải mái sau lễ cưới
Chương 7: Di chúc của cụ Albus Dumbledore
[sửa]- Vì vậy em nghĩ, em muốn anh có cái gì đó để nhớ tới em, biết đâu, nếu anh gặp gỡ một cô tiên khi đang rong ruổi làm chuyện gì đó mà anh làm.
- Trang 124
- Nhân vật - Ginny Weasley nói với Harry trước khi hôn nó vào sinh nhật lần thứ 17
- Nói thật, anh nghĩ thực tế mấy vụ hẹn hò sẽ cực kỳ thưa thớt.
- Trang 124
- Nhân vật - Harry Potter
- Vậy là em vẫn còn hên.
- Trang 124
- Nhân vật - Ginny Weasley
- Giả thiết hay thiệt. Có ai đã thử thọc một thanh gươm vào Voldemort chưa? Có lẽ Bộ nên giao một số người công tác đó, thay vì lãng phí thời giờ của họ vào việc tháo rời một cái Tắt sáng hay bưng bít những vụ vượt ngục Azkaban.
- Trang 138
- Nhân vật - Harry Potter nói với Rufus Scrimgeour, Bộ trưởng Bộ Pháp thuật
- Không xong đâu. Một cuộc ám sát bộ ba do chính tay má chú rể gây ra có thể khiến đám cưới mất vui một tý.
- Trang 144
- Nhân vật - Ron Weasley
Chương 8: Đám cưới
[sửa]- Cô ta đang cặp với tay nào đó. Ghen lắm. Bự con. Anh sẽ không muốn chạm trán với hắn đâu.
- Trang 159
- Nhân vật - Harry Potter nói với Victor Krum khi nghe Krum có vẻ thích Ginny
- Là một cầu thủ Quidditch thế giới làm quới gì nếu tất cả những cô gái xinh đẹp đều đã có kẻ phỗng tay trên?
- Trang 159
- Nhân vật - Victor Krum
Chương 11: Quà hối lộ
[sửa]- Cha tôi đã chết vì cố gắng bảo vệ mẹ tôi và tôi, vậy mà ông cho là cha tôi muốn ông bỏ rơi con ông để đi phiêu lưu với tụi tôi à?
- Trang 223
- Nhân vật - Harry Potter nói với Remus Lupin
- Tôi không tin được điều này. Người đã dạy tôi chiến đấu với bọn Giám ngục lại là.. đồ hèn nhát.
- Trang 224
- Nhân vật - Harry Potter nói với Remus Lupin, sau khi Remus nói rằng thầy không muốn con trai thầy gặp thầy
Chương 12: Pháp thuật là quyền lực
[sửa]- Được, mình sẽ ở lại đây. Chừng nào hai bồ đánh bại Voldemort xong thì báo cho mình biết với, nhé?
- 241
- Nhân vật - Harry Potter nói với Ron và Hermione khi đang tranh luận về việc ai nên và không nên đột nhập Bộ Pháp Thuật
Chương 16: Thung lũng Godric
[sửa]- Của ngươi ở đâu, lòng ngươi ở đó.
- Trang 338
- Câu được khắc trên mộ của Ariana và Kendra Dumbledore. Trích từ Kinh thánh, (Matthew 6:21)
- Kẻ thù cuối cùng bị tiêu diệt là cái chết.
- Trang 340
- Câu được khắc trên tấm bia của James và Lily Potters. Trích từ Kinh thánh, (1 Corinthians 15:26)
Chương 20: Xenophilius Lovegood
[sửa]- Có phải cháu đang nói về ký hiệu của những Bảo bối Tử thần không?
- Trang 418
- Nhân vật - Xenophilius Lovegood
Chương 21: Chuyện kể về ba anh em
[sửa]- Chúng bắt Luna của tôi và tôi không biết con bé ở đâu, chúng đã làm gì con bé.
- Trang 433
- Nhân vật - Xenophilius Lovegood
Chương 22: Những bảo bối tử thần
[sửa]- Tôi phải nói rằng từ 'ưu tiên phù thủy' đến 'ưu tiên thuần chủng' chỉ có một bước ngắn. Chẳng phải tất cả chúng ta đều là con người sao? Mỗi mạng sống của mỗi con người đều quý giá ngang nhau, và đáng cứu giúp.
- Trang 456
- Nhân vật - Kingsley Shacklebolt trả lời câu hỏi: "Nên ưu tiên phù thủy trước?"
Chương 24: Người chế tạo đũa phép
[sửa]- Em rất cám ơn Dobby đã cứu em ra khỏi hầm rượu. Bạn tốt và gan như vậy mà chết thì không công bằng chút nào. Em sẽ luôn nhớ điều mà bạn đã làm cho tụi này. Em hy vọng giờ đây bạn được yên vui.
- Trang 496
- Nhân vật - Luna Lovegood trước mộ của Dobbie
- Nếu có một phù thủy mà tôi tin là không tìm kiếm lợi lộc cá nhân, thì kẻ đó là cậu, Harry Potter.
- Trang 504
- Nhân vật - Griphook
- Quá trẻ, để chống lại quá nhiều.
- Trang 506
- Nhân vật - Griphook
- Cây đũa phép chọn chủ nhân, điều đó rất rõ đối với những người nghiên cứu đũa phép học như chúng tôi.
- Trang 510
- Nhân vật - Ông Ollivander - người chế tạo đũa phép
Chương 25: Chòi Đất
[sửa]- 'Arry à, em cứu mạng em gái chị, chị không quên điều đó.
- Trang 529
- Nhân vật - Fleur Delacour
Chương 27: Chỗ giấu cuối cùng
[sửa]- Mình không biết làm sao cắt nghĩa cho bồ hiểu... Nhưng mình tin là bọn chúng rất có thể đã nhận ra rằng tụi mình vừa đột nhập Gringotts
- Trang 567
- Nhân vật - Ron Weasley nói với Hermione
Chương 28: Mảnh gương thất lạc
[sửa]- Thứ óc bã đậu đó thì đi mà làm Tử Thần Thực Tử đi, con à. Chứ bộ tao chưa chứng minh cho bây thấy Thần hộ mệnh của tao là một con dê sao?
- Trang 579
- Nhân vật - Aberforth Dumbledore nói với Ron
- Bí mật và dối trá, đó là cách anh em tao lớn lên, và Albus - ổng có bản chất đó.
- Trang 582
- Nhân vật - Aberforth Dumbledore nói với Harry, Ron và Hermione
Chương 29: Vòng nguyệt quế đã mất
[sửa]- Vậy trông chừng tụi nó, tao có thể không cứu được tụi nó lần thứ ba đâu.
- Trang 592
- Nhân vật - Aberforth Dumbledore sau khi nhận lời cảm ơn vì đã cứu mạng Harry, Ron, và Hermione
- Mèn ơi, Neville, mồm miệng nhanh nhảu có nơi có lúc chứ.
- Trang 594
- Nhân vật - Ron Weasley
- Vấn đề là, khi có người chống lại bọn chúng thì cũng có ích, bởi vì việc đó giúp mọi người hy vọng. Trước đây mình thường để ý thấy vậy khi bồ phản kháng, Harry à.
- Trang 594
- Nhân vật - Neville Longbottom
- Vấn đề là chúng còn ê càng hơn nữa mới hòng nhai được bà nội. Bà phù thủy già nhỏ xíu sống một mình, có lẽ chúng nghĩ chúng không cần sai người nào đặc biệt giỏi giang. Mà dù gì đi nữa, Dawlish vẫn đang phải nằm ở bệnh viện Thánh Mungo còn bà Nội thì đang bôn tẩu.
- Trang 596
- Nhân vật - Neville Longbottom
- Em nghĩ câu trả lời là một vòng luân hồi không có sự bắt đầu.
- Trang 607
- Nhân vật - Luna Lovegood trả lời câu hỏi "Cái nào có trước, phượng hoàng hay lửa?"
- Tri thức bao la là kho báu lớn nhất của con người.
- Trang 608
- Câu khắc trên bệ tượng của Rowena Ravenclaw.
Chương 30: Tống cổ Severus Snape
[sửa]- Vào cõi không tồn tại, nghĩa là, mọi vật thể.
- Trang 611
- Nhân vật - Minerva McGonagall trả lời câu hỏi "Vật thể đã tan biến đi về đâu?"
- Con đã hiểu ra điều mụ Bellatrix nói, phải có dã tâm thật sự.
- Trang 613
- Nhân vật - Harry Potter sử dụng lời nguyền Cực hình
- Mi không được gây thêm án mạng trong trường Hogwarts!
- Trang 619
- Nhân vật - Filius Flitwick
- Ông hiệu trưởng của chúng ta đang nghỉ giải lao.
- Trang 600
- Nhân vật - Minerva McGonagall nói về thầy Snape sau khi ông ta nhảy khỏi cửa sổ.
- Thêm một chút khôn ngoan thì không bao giờ là không đúng lúc, Potter à, nhưng ta không tin là cáu đó có lợi ích gì nhiều trong tình huống này!
- Trang 601
- Nhân vật - Filius Flitwick nói về vòng nguyệt quế của Ravenclaw
- Nếu ông muốn ra đi cùng với học sinh của ông, chúng tôi sẽ không ngăn cản ông đâu. Nhưng nếu bất cứ ai trong Nhà của ông ra sức phá hoại cuộc kháng chiến của chúng tôi hay vũ trang chống lại chúng tôi trong tòa lâu đài này, thì, ông Horace à, chúng ta sẽ đấu nhau đến chết.
- Trang 622
- Nhân vật - Minerva McGonagall nói với Horace Slughorn
- Đã đến lúc Nhà Slytherin lựa chọn sự trung thành của mình.
- Trang 622
- Nhân vật - Minerva McGonagall nói với Horace Slughorn
- Đó là chuyện chúng phải làm mà, đồ ngu tận mạng! Đi mà làm cái gì đó được việc hơn đi. Tìm Peeves ngay! ...Ừ, Peeves. Chẳng phải thầy ca cẩm về con ma đó suốt một phần tư thế kỷ sao?
- Trang 623
- Nhân vật - Minerva McGonagall nói với Argus Filch
Chương 31: Chiến trường Hogwarts
[sửa]- Ông ta, nói theo kiểu bình dân, đã cuốn xéo rồi.
- Trang 630
- Nhân vật - Minerva McGonagall nói với học sinh về việc Snape biến mất
- NẾU TỤI MÌNH CHẾT VÌ BỌN CHÚNG, MÌNH SẼ GIẾT BỒ, HARRY À!
- Trang 655
- Nhân vật - Ron Weasley và Hermione khi nó đang cứu Goyle
Chương 32: Cây đũa phép cơm nguội
[sửa]- Và đây là lần thứ hai tụi tao cứu mạng mày trong đêm nay, đồ cứt hai mặt!
- Trang 667
- Nhân vật - Ron Weasley thụi Malfoy một cú sau tấm Áo khoác Tàng hình
Chương 33: Chuyện của Prince
[sửa]- Bây giờ ta nói trực tiếp với mi, Harry Potter. Mi đã thà cho bạn bè chết vì mi hơn là tự mình đối diện với ta. Ta sẽ chờ thêm một giờ nữa trong Rừng Cấm. Nếu cuối giờ đó mi không đến gặp ta, không tự nộp mình cho ta, thì trận chiến tiếp diễn. Lúc đó, ta sẽ thân chinh ra trận, Harry Potter à, và ta sẽ tìm ra mi, và ta sẽ trừng phạt cho đến đứa cuối cùng trong đám đàn ông, đàn bà, trẻ con nào dám tìm cách bao che mi với ta. Một giờ.
- Trang 682
- Nhân vật - Chúa tể Voldemort/Tom Riddle
- Gryffindor, nơi ngụ trái tim dũng cảm! Như ba tao.
- Trang 694
- Nhân vật - James Potter nói về Nhà anh sẽ được chọn
- Vậy xin che giấu tất cả bọn họ. Hãy giữ cô ấy - gia đình cô ấy - được bình an. Xin hãy làm ơn.
- Trang 700
- Nhân vật - Severus Snape nói về gia đình Potter
- Tôi ước gì... Tôi ước gì được chết...
- Trang 701
- Nhân vật - Severus Snape
- Cụ có muốn tôi làm việc đó bây giờ không? Hay cụ muốn có thêm chút thời gian nữa để sáng tác bài văn mộ chí?
- Trang 705
- Nhân vật - Severus Snape nói với cụ Dumbledore khi cụ nói thầy nên giết cụ
- Tôi thú nhận tôi thà chọn một cách thoát ra nhanh chóng ít đau đớn hơn là tình cảnh nhếch nhác lằng nhằng nếu, thí dụ, Greyback nhúng tay vô - tôi nghe Voldemort đã chiêu mộ hắn rồi à? Hay rơi vào tay Bellatrix yêu dấu, ả khoái vờn mồi trước khi xơi.
- Trang 706
- Nhân vật - Albus Dumbledore dự định về cái chết của cụ
- Tôi xin thầy làm dùm cái ơn lớn này, thầy Severus à, bởi vì cái chết đang đến với tôi cũng chắc chắn như đội Chudley Cannons sẽ đội bảng liên đoàn năm nay.
- Trang 706
- Nhân vật - Albus Dumbledore dự định về cái chết của cụ
Chương 34: Trở lại Rừng Cấm
[sửa]- Tôi sắp chết.
- Trang 721
- Nhân vật - Harry Potter nói với trái banh Snitch cụ Dumbledore đã để lại cho nó
- Chết ư? Không đâu. Nhanh hơn và dễ hơn thiếp ngủ.
- Trang 722
- Nhân vật - Sirius Black (một Hồn ma hoặc một Ký ức) được hỏi rằng cái chết có đau không
- Con gần tới nơi rồi, gần lắm. Ba má... rất tự hào về con.
- Trang 722
- Nhân vật - James Potter
- Thầy cũng rất tiếc. Tiếc thầy sẽ không được biết nó... nhưng nó sẽ biết tại sao thầy qua đời và thầy hy vọng nó sẽ hiểu. Thầy đã cố gắng tạo ra một thế giới mà nó có thể sống một cuộc đời hạnh phúc hơn.
- Trang 723
- Nhân vật - Remus Lupin nói về đứa con trai mới sinh của mình
- Chúng ta là một phần của con. Vô hình đối với những người khác.
- Trang 700
- Nhân vật - Sirius Black (một Hồn ma hoặc một Ký ức)
- Harry Potter. Đứa Bé Sống Sót.
- Trang 727
- Nhân vật - Chúa tể Voldemort/Tom Riddle
Chương 35: Ngã tư Vua
[sửa]- Harry, con là một chàng trai tuyệt vời. Con là một người đàn ông dũng cảm, rất dũng cảm.
- Trang 730
- Nhân vật - Albus Dumbledore
- Đó là điều mà Voldemort không coi trọng, hắn chẳng mất công tìm hiểu gì cả. Voldemort không biết và không hiểu gì hết về gia tinh cùng những chuyện trẻ con, chẳng hiểu gì về tình yêu, thủy chung và sự trong sáng ngây thơ. Chẳng hiểu gì cả. Hắn chẳng bao giờ thấu đạt được một chân lý là tất cả những điều đó đều có một sức mạnh vượt xa sức mạnh của hắn, một sức mạnh vượt xa tầm bất cứ pháp thuật nào.
- Trang 732-733
- Nhân vật - Albus Dumbledore
- Giá như hắn hiểu sức mạnh đặc biệt và kinh khủng của sự hy sinh đó, thì có lẽ, ngay đến chạm vào máu con hắn cũng chẳng dám đâu... Nhưng mà, nếu hắn hiểu biết được thế thì hắn đã không phải là Voldemort, và có thể hắn đã chẳng bao giờ dám giết người.
- Trang 734
- Nhân vật - Albus Dumbledore nói với Harry
- Giờ đây thầy đã biết, con là người tốt hơn.
- Trang 736
- Nhân vật - Albus Dumbledore nói với Harry
- Điều đó kỳ lạ lắm, Harry à, nhưng có lẽ, những kẻ thích hợp nhất để cầm quyền là những kẻ không bao giờ ham hố tìm kiếm quyền lực.
- Trang 742
- Nhân vật - Albus Dumbledore
- Quyền lực đối với thầy chính là nhược điểm và sự cám dỗ.
- Trang 742
- Nhân vật - Albus Dumbledore
- Vị chủ nhân chân chính không tìm cách chạy trốn Tử thần. Y chấp nhận rằng y phải chết, và hiểu rằng có những điều trong thế giới sống còn tệ hơn cái chết rất nhiều.
- Trang 745
- Nhân vật - Albus Dumbledore
- Đừng xót thương kẻ đã chết, Harry, hãy thương xót kẻ đang sống. Và trên hết, những kẻ đang sống mà không yêu thương.
- Trang 746
- Nhân vật - Albus Dumbledore
- Dĩ nhiên là chuyện xảy ra bên trong đầu con, Harry à, nhưng mắc gì điều đó lại có nghĩa là chuyện này không thực?
- Trang 747
- Nhân vật - Albus Dumbledore
Chương 36: Sơ hở trong kế hoạch
[sửa]- Khi nào địa ngục đóng băng thì tao sẽ nhập bọn với mày! Đoàn Quân Dumbledore!
- Trang 756
- Nhân vật - Neville Longbottom nói với Voldemort
- Sẽ không còn Phân loại ở trường Hogwarts nữa ... và màu sắc cao quý của tổ tiên cao quý của ta, Salazar Slytherin là đủ cho mọi người. Được không, Neville Longbottom?
- Trang 756
- Nhân vật - Chúa tể Voldemort/Tom Riddle
- Chiến đấu! Chiến đấu! Chiến đấu vì Chủ nhân của ta, người bảo vệ gia tinh! Chiến đấu chống Chúa tể Hắc ám, nhân danh cậu Regulus dũng cảm! Chiến đấu!
- Trang 759
- Nhân vật - Gia tinh Kreacher
- Lại tình yêu chứ gì? Giải pháp được Dumbledore ưa chuộng nhất, tình yêu, thứ mà lão cho là chiến thắng cả cái chết, cho dù lòng yêu thương đã không ngăn được lão ngã từ đỉnh tháp xuống và nát bấy như một hình nhân bằng sáp cũ mèm? Tình yêu, cái đã không ngăn được ta nghiến nát con mẹ Máu bùn của mi như nghiến một con gián, Potter à... và lần này dường như không ai yêu thương mi tới mức xông ra phía trước để hứng lời nguyền của ta đâu. Vậy bây giờ cái gì sẽ cứu mi khỏi chết khi ta tấn công hả?
- Trang 763
- Nhân vật - Chúa tể Voldemort/Tom Riddle
- Chẳng hề gì! Chẳng hề gì cái chuyện Snape là người của ta hay của lão Dumbledore, hay những chướng ngại vật nhảm nhí mà chúng cố bày ra trên con đường của ta! Ta đã chà nát chúng như ta đã chà nát mẹ mi, kẻ được coi là tình yêu vĩ đại của Snape! Ôi, ta hiểu rồi, Potter ơi, hiểu theo cách mà mi không thể nào hiểu được! Lão Dumbledore đã toan ngăn ta chiếm cây Đùa phép Cơm nguội! Lão có dụng ý để cho Snape làm chủ nhân chân chính của cây đũa phép đó! Nhưng ta đã phỗng tay trên mi rồi, ranh con ạ - ta đã nắm được cây đũa phép trước khi mi thò tay đụng tới nó, ta đã biết sự thật trước khi mi ngộ ra. Ta đã giết Snape cách đây ba tiếng đồng hồ, và cây Đũa phép Cơm nguội, cây Gậy Tử thần, Cây đũa phép Định mệnh đã thực sự thuộc về ta! Kế hoạch của lão Dumbledore hỏng rồi, Harry Potter ơi!
- Trang 766
- Nhân vật - Chúa tể Voldemort/Tom Riddle
- Cơ hội cuối cùng của ông … Hãy là một con người … cố gắng … cố gắng sám hối …
- Trang 766
- Nhân vật - Harry Potter nói với Chúa tể Voldemort/Tom Riddle
- Vậy là chung cuộc đã rõ rồi, phải không? Cây đũa phép trong tay ông có biết vị chủ cuối cùng của nó đã bị tước khí giới không? Bởi vì nếu nó biết thì... tôi chính là chủ nhân chân chính của cây Đũa phép Cơm nguội.
- Trang 768
- Nhân vật - Harry Potter nói với Voldemort, trước khi họ đấu tay đôi.
- Avada Kedavra!
- Trang 769
- Nhân vật - Lời cuối cùng của Chúa tể Voldemort/Tom Riddle
- Tụi mình đã oánh, tụi mình đã thắng, hoan hô Potter, Và Voldy mọc mốc, còn khuya mới khóc, giờ tha hồ vui!
- Trang 771
- Nhân vật - Peeves hát bài ca chiến thắng
- Đúng là tạo được cảm giác về tầm cỡ và bi kịch của sự việc, hén?
- Trang 771
- Nhân vật - Ron Wesley nói về Peeves khi con ma này hát bài ca chiến thắng.
- Cây đũa phép đó họa nhiều hơn phúc. Và thiệt tình mà nói, mình đã lãnh đủ họa cho cả một đời rồi.
- Trang 774-775
- Nhân vật - Harry Potter nói về cây Đũa phép Cơm nguội
Phần kết: Mười Chín Năm Sau
[sửa]- Nếu con mà không được vô nhà Gryffindor, ba má sẽ từ con, nhưng không áp lực đâu nhé.
- Trang 781
- Nhân vật - Ron Weasley nói với những đứa con của anh là Rose và Hugo
- Rosie, con nhớ đánh bại nó trong mọi kỳ thi nghe. May phước là con thừa kế bộ não của má con.
- Trang 781
- Nhân vật - Ron Weasley nói về đứa con trai của Draco Malfoy
- Albus Severus, con mang tên hai vị hiệu trưởng của trường Hogwarts. Một trong hai người đó thuộc Nhà Slytherin và ông ấy có lẽ là người dũng cảm nhất mà ba từng biết.
- Trang 784
- Harry Potter nói với con trai mình
- Đừng lo lắng chuyện đó. Họ nhìn chú ấy mà, chú cực kỳ nổi tiếng.
- Trang 784
- Nhân vật - Ron Weasley nói khi bọn trẻ trên tàu lửa nhìn chăm chú vào Harry
- Cái thẹo không còn đau nữa trong suốt mười chín năm qua. Tất cả đã yên lành.
- Trang 785
- Câu cuối cùng của truyện
Ronald Weasley
[sửa]- Xuất sắc! Mình sẽ đi lấy một trong những thanh gươm yêu tinh chế tạo khác của tổ tiên chúng ta và bồ có thể gói thành quà tặng.
- Mình đã biết là Ginny xạo về cái vết xăm đó mà.
- Cái được hân hạnh đội quần là cái gì vậy?
Fred Weasley
[sửa]- [nói về việc sẽ trông giống Harry] Thôi, Harry à, đâu có ai trong bọn mình thực sự khoái làm vậy đâu. Thử tưởng tượng nếu có gì đó trục trặc và tụi này kẹt luôn trong bộ vó một thằng cà khêu lốm đốm.
- (Trong đám cưới của Fleur)“Tới lúc ngồi xuống rồi, nếu không tụi mình sẽ bị cô dâu đạp phải.”
- Thí dụ, cái ý tưởng mói mẻ Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy có thể giết người chỉ bằng một cái liếc máy. Thưa quý thính giả, đó là Mãng xà. Một cách thử đơn giản: kiểm tra xem cái đồ đang trừng mắt ngó mình có chân không. Nếu nó có chân, thì quý vị cứ yên tâm mà nhìn tiếp vô mắt nó, mặc dù nếu nó đúng là Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy thì rất có triển vọng đây là hành động cuối đời của quý vị.
- [lời cuối cùng] “Đúng là anh đang giỡn rồi, anh Perce à... Em không nghĩ là anh biết giỡn kể từng khi anh —“
Weasley, George
[sửa]- [Upon Fred's question about whether he was right in the head] I'm holy, holey Fred, geddit?
- Why aren't Ron and Bill huddled round my sickbed?
- [After losing an ear] Ah well, you'll be able to tell us apart now, anyway, Mum.
- [After Fred praises Harry's speech] Yeah, 'ear, 'ear.
- [To Fred about both looking like Harry] Wow - we're identical!
Weasley, Molly
[sửa]- [After Bellatrix aims a Killing Curse at Ginny] NOT MY DAUGHTER, YOU BITCH!!!!
- [To Bellatrix] You — will — never — touch — our — children — again!
Weasley, Percy
[sửa]- I was a fool! I was an idiot, I was a pompous prat, I was a - a -
- I'm sorry, Dad.
- [Duelling the Minister of Magic] Hello, Minister! Did I mention I'm resigning?
- No - no - no! No! Fred! No!
- [Avenging Fred's death] ROOKWOOD!
Other
[sửa]- [Engraved on Dobby's grave] Here lies Dobby, a Free Elf.
Narrator
[sửa]- The letter was an incredible treasure, proof that Lily Potter had lived, really lived, that her warm hand had once moved across this parchment, tracing ink into these letters, these words, words about him, Harry, her son.
- "It doesn't mean defeating death in the way the Death Eaters mean it, Harry," said Hermione, her voice gentle. "It means... you know... living beyond death. Living after death."
But they were not living, Harry thought: they were gone. The empty words could not disguise the fact that his parents' mouldering remains lay beneath snow and stone, indifferent, unknowing. And tears came before he could stop them, boiling hot and then instantly freezing on his face, and what was the point in wiping them off, or pretending? He let them fall, his lips pressed hard together, looking down at the thick snow hiding from his eyes the place where the last of Lily and James lay, bones now, surely, or dust, not knowing or caring that their living son stood so near, his heart still beating, alive because of their sacrifice and close to wishing, at this moment, that he was sleeping under the snow with them.
- Ron stared around the room as though he was bidden to memorise it. [Awkward moment between Harry and Lupin]
- Luna had decorated her bedroom ceiling with five beautifully painted faces: Harry, Ron, Hermione, Ginny, and Neville. They were not moving as the portraits at Hogwarts moved, but there was a certain magic about them all the same; Harry thought they breathed. What appeared to be fine golden chains wove around the pictures, linking them together, but after examining them for a minute or so, Harry realized that the chains were actually one word, repeated a thousand times in golden ink: friends...friends...friends...friends... Harry felt a great rush of affection for Luna.
- There was a clatter as the basilisk fangs cascaded out of Hermione's arms. Running at Ron, she flung them around his neck and kissed him full on the mouth. Ron threw away the fangs and broomstick he was holding and responded with such enthusiasm that he lifted Hermione off her feet.
- Then he heard a terrible cry that pulled at his insides, that expressed agony of a kind neither flame nor curse could cause[...]
- The world had ended, so why had the battle not ceased, the castle fallen silent in horror, and every combatant laid down their arms?
- Finally, the truth. Lying with his face pressed into the dusty carpet of the office where he had once thought he was learning the secrets of victory, Harry understood at last that he was not supposed to survive.
- People were moving around, trying to comfort each other, drinking, kneeling beside the dead, but he could not see any of the people he loved, no hint of Hermione, Ron, Ginny or any of the other Weasleys, no Luna. He felt he would have given all the time remaining to him for just one last look at them; but then, would he ever have had the strength to stop looking? It was better like this.
- But he was home. Hogwarts was the first and best home he had known. He and Voldemort and Snape, the abandoned boys, had all found home here...
- The night wet and windy, two children dressed as pumpkins waddling across the square, and the shop windows covered in paper spiders, all the tawdry Muggle trappings of a world in which they did not believe.
- The green eyes found the black, but after a second something in the depths of the dark pair seemed to vanish, leaving them fixed, blank and empty. The hand holding Harry thudded to the floor, and Snape moved no more.
- The images of Fred, Lupin and Tonks lying dead in the Great Hall forced their way back into his mind's eye, and for a moment he could hardly breathe: Death was impatient...
- "NO!"
The scream was the more terrible because he had never expected or dreamed that Professor McGonagall could make such a sound.
- And Harry, with the unerring skill of the Seeker, caught the wand in his free hand as Voldemort fell backward, arms splayed, the slit pupils of the scarlet eyes rolling upward. Tom Riddle hit the floor with a mundane finality, his body feeble and shrunken, the white hands empty, the snakelike face vacant and unknowing. Voldemort was dead, killed by his own rebounding curse, and Harry stood with two wands in his hands, staring down at his enemy's shell.
- He spotted Ginny two tables away; she was sitting with her head on her mother's shoulder: there would be time to talk later, hours and days and maybe years in which to talk.
Liên kết ngoài
[sửa]
|