Lão Tử
Giao diện
Lão Tử (chữ Hán: 老子, cũng được chuyển tự thành Lao Tzu, Lao Tse, Laotze, Laotsu trong các văn bản Tây Phương) là một nhân vật chính yếu trong Triết học Trung Quốc, sự tồn tại của ông trong lịch sử hiện vẫn đang còn được tranh cãi. Theo truyền thuyết Trung Quốc, ông sống ở thế kỷ 6 TCN. Nhiều học giả hiện đại cho rằng ông sống ở thế kỉ 4 TCN, thời Bách gia chư tử và thời Chiến Quốc. Lão Tử được coi là người viết Đạo đức kinh (道德經) - cuốn sách của Đạo giáo có ảnh hưởng lớn, và ông được công nhận là Khai tổ của Đạo giáo (Đạo tổ 道祖).
Danh ngôn
[sửa]Vũ trụ
[sửa]- Hỗn độn thiên địa sơ khai chữ Đạo đứng đầu tất cả
- Đạo khả Đạo phi thường Đạo. Danh khả danh phi thường danh.
- Đạo vốn vô định
- Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.
- Đạo sinh một , một sinh hai , hai sinh ba , ba sinh mọi vật
- Thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, bát quái sinh vạn vật...
- Người thuận theo đất, đất thuận theo trời
- Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo tự nhiên". (đã dịch sang thuần Việt)
Con người
[sửa]- Thiên võng khôi khôi, sơ nhi bất thất
- Lưới trời lồng lộng, thưa mà khó lọt
- Tri túc bất nhục
- Người biết đủ, không bao giờ nhục .
- Tự biết mình là người sáng suốt
- Thắng được người là có sức mạnh
- Thắng được mình là kiên cường.